Nền tảng của một trong những truyền thống tư tưởng quan trọng nhất của nhân loại.
I) Chín chữ đầu trong bảng chữ-số Do Thái ở trên, là chín nguyên lỳ, nhưsau :
ALEPH , số một, là nguyên lý “Sống – Chết”, không thể nghĩ bàn, của hiện hữu và không hiện hữu.
BEITH (VEITH), số hai, là nguyên lý của sựdung chứa, bao bọc. Không có nguyên lý này, thì không gì có thể hiện hữu.
GHÎMEL, số 3, là sựchuyển động của tất cả các Beith, được khích hoạt bởiAleph
DÂLETH, số 4, là đối lực của Aleph, là sựhiện hữu vật lý của tất cả những gì trong thiên nhiên được vận động bởiGhimel.
HE, số 5, là nguyên lý của sựsống, làm cho Daleth có thể trường tồn trong hiện hữu đối lại với việc gián đoạn sự sống hàm chứa trong nguyên lý « sống – chết ».
(Tổ phụ Abram, không có con chính thức nối dõi, nhưng khi Thiên Chúa đổi tên ông thành AbraHam – thêm vào tên Abram chữHE – nguyên lý của sự sống, thì liền có được người kế vị, để trởthành “cha của muôn dân” – nghĩa chữAbraham)
WAW, số 6, là thụ nhận sự sống, là tác động trựctiếp của HE trên DALETH
ZEIN, số 7, là sựhoàn thành, sựthể hiện của tiến trình đón nhận sự sống, cho ra tất cả những gì có thể hiện hữu, hay, nói theo truyền thống, đưa đến toàn bộ các « khả hữu khả hữu ».
HHEITH, số 8, là kho chứa tất cả sựvật và năng lượng trong tình trạng không phân biệt.
ZEIN tác động vào nó, để chính trong HHEITH mà …
TEITH, số 9, NỮTÍNH nguyên thủy, rút ra sự sống của các trình độ tiến hóa của mọi sinh vật.
Đó là phương trình nền tảng đặt ra bởiSáng Thế Ký. Còn lại là những khai triển, mà chúng ta tiếp tục tuần tự khảo sát :
II) Chín chữ-số tiếp theo, khởiđằu từ YOD, số 10, đến TSÂDE, số 90, mô tả 9 nguyên lý vừađược mô tả, khi được phóng chiếu vào thị hiện, trong tương quan với những ngẫu nhiên phức biến của điều kiện thực tế. Chúng là các nhân số của 10.
Tiếp theo đó, chín nhân số của 100 là những khai triển được khuếch đại thêm lên, đến tầm mức « vũ trụ » của chín nguyên lý đầu tiên.
Rồi đến số 1000 được viết dưới dạng Aleph mở rộng (thật ra Aleph đã có nghĩa là 1000 trong tiếng Do Thái). Ý nghĩa ít dùng đến của nó, thường được coi như sự biểu hiện một cách cực kỳ mạnh mẽ của ALEPH, năng lực tối thượng,nguyên lý của vũ trụ, ở ngoài thời gian, vượt ngoài tri thức, không thể nghĩ bàn.
Đến đây chắc chắn các bạn đã nhận thấy rằng tìm hiểu các nhân số của chín chữ-số cơ bản cũng chính là tìm hiểu sâu xa thêm các nguyên lý được biểu tượng bằng chín chữ-số này.
Nên xem xét theo trình tự : 1 rồi 10 và 100 … Trước khi chuyển sang 2 – 20 – 200 v.v… (xem tiếp phần sau)
Vài biệt lệ đáng chú ý là, ở cuối một nguyên từ, thì :
KHAF, số 20, lại được dùng để chỉ 500
MEM, số 40, để chỉ 600
NOUN, 60 để chỉ 700
Các biệt lệ này diễn tả ý tưởng là : trong sự vận hành của sự vật, các số 20, 40, và 50, trở thành 500, 600 và 700 khi thể hiện nơicon người. Thí dụ con người ADAM là 1.4.40 (Aleph-Daleth-Mem), khi chưa thị hiện, nhưnglại là 1.4.600 khi trở thành hiện thực một cách toàn diện.
III) Xin tóm tắt ngắn gọn tương quan giữa các nhân số vừa được bàn đến :
1) Aleph-Yod-Qôf : 1.10.100.
Trong khi Aleph (số 1) là xung năng bao hàm những gián đoạn của chu kỳ : sống-chết-sống-chết … thì Yod (số 10) là sựphóng chiếu tổng hợp của Aleph, diễn bày tính liên tục tồn tại của hiện hữu.
Trong điều kiện ấy, Yod (số 10), có nghĩa là bàn tay trong tiếng Do Thái, đối chọi lại Aleph, trong một cuộc chơiqua đó Yod không là gì cả nếu không có “đối thủ” Aleph.
Qôf (số 100) là một “nguyên số vũ trụ” rất khó nắm bắt ý nghĩa. Nó là Aleph khuếch đại tác động vào sựphóng chiếu của chính nó.
Qôf hiện hữu trong Qahînn (Caïn), ngườigiết em mình trong Sáng Thế Ký (xem : ****), biểu tượng của vị Chúa bị lưu đày, hủy diệt các ảo tưởng.
2) Beith-Khaf-Reisch : 2.20.200.
Nếu Beith (số 2), với tính cách nguyên lý của sự dung chứa, nảy sinh từ chức năng giới hạn sựsống (vì chứađựng chính là giớihạn),
thì Khaf (số 20), có nghĩa là lòng bàn tay trong tiếng Do Thái, luôn sẵn sàng đón nhận mọi thứ,
trước khi được khai triển thành Reisch (số 200), biểu tượng cho sựbao bọc toàn thể hiện hữu, kết quả của động lực tổ chứcvô cùng mạnh mẽ trong vũ trụ.
3) Ghimel-Lâmed-Schîn : 3.30.300. Ba chữ-số này diễn tả một sự chuyển động càng lúc càng nảy triển nở,
khởi phát từ Ghimel (số 3), biểu tượng của chuyển động cơ bản, mang tính bộc phát, không bị kềm chế,
sang Lâmed (30), chuyển động có tổ chức, được điều tiết, và cũng tượng trưng cho sự liên kết,
để đạt đến Schîn (300), được truyền thống gọi là « Thần Khí » (hơi thở của Thiên Chúa).
4) Daleth-Mem-Tâv : 4.40.400.
Daleth (4), là hiện hữu theo nghĩa vật lý, được coi như nảy sinh từ nước : nước nguyên thủy của trời đất, cũng như nước của người mẹ, được tin là sinh ra mọi hiện hữu.
Mem (40) và Tâv(400) là sự khuếch đại của mọi hiện hữu, để khi đạt đến cùng cực thì có được khả năng kháng cự lại tác động của « sống – chết ».
Căn D.M.T. cấu thành bởi ba chữ đầu của bộ ba này, trong tiếng Do Thái, có thể được ngắt thành hai chữ DM là máu, và MT là chết. DMT như thế, diễn tả toàn bộ chu kỳ sinh tử của hiện hữu.
5) Hé-Noun-Khaf (cuối từ) : 5.50.500.
Hé (5), sự sống nói chung,
kết tinh thành những sự sống cá biệt, Noun, (50),
và được khuéch đại để trở thành sự sống của toàn vũ trụ, Khaf(500).
6) Waw-Sâmekh-Mem (cuối từ) : 6.60.600.
Waw (6) là yếu tố nam của sự di truyền sự sống,
Sâmekh (60) là yếu tố nữ,
và Mem (600) là toàn bộ kết cuộc của sự giao hợp giữa hai nguyên tố vừa nói.
Trong tiếng Do Thái, Waw duy trì bản tính của mình trong liên hợp từ « Và ».
7) Zein-Aeïn-Noun (cuối từ) : 7.70.700.
Zein (7) là sự mở rộng đến mọi « khả hữu khả hữu ».
Như nguyên lý của khả hữu, Zein được « nhìn thấy » nhờ Aeïn (70), nghĩa là con mắt trong tiếng Do Thái. Aeïn cũng được coi như căn nguyên của Zein.
Sự khuếch đại của Zein cho ra Noun (700), biểu tượng của tính vô định trong vũ trụ, phủ nhận mọi bám chấp, quy kết.
Ở đây chúng ta gặp lại Qahînn (Caïn), vị Chúa bị lưu đày, kẻ sát nhân đầu tiên …
8) Hheith-Phé-Phé (cuối từ) : 8.80.800 :
Ở ba cấp độ khác nhau, các chữ-số này biểu tượng cho bản chất đầu tiên của mọi sự, kho chứa nguyên liệu của sự sống, và năng lượng nguyên thủy, còn ở dạng vô phân biệt.
9) Teith-Tsâdé-Tsâdé (cuối từ) : 9.90.900.
Ba chữ-số này diễn tả một tiến trình khởi đi từ Nữ Tính nguyên thủy, được thăng hoa thành những biểu tượng như « Mẹ Thiên Chúa », Mẹ của loài người, v.v…
§§§§§§§§
Ý nghĩa của từ « Bereschyit », mở đầu Sáng Thế Ký
Trước hết cần nói ngay là từ này không có nghĩa là « Lúc khởi đầu » như thường thấy trong các bản dịch.
Bereschyit được cấu tạo từ các chữ-số : Beith-Reisch-Aleph-Schîn-Yod-Tâv. Chúng ta tuần tự khảo sát các chữ-số này :
Beith (số 2) : Mọi hiện hữu đều có trong ngoài, những gì thuộc về nó và những gì không là nó. Nó bao hàm việc gói ghém sự sống, và là sự sống của gói ghém ấy. Mỗi mầm sống đều có một bọc chứa phát triển cùng với năng lực kháng cự lại chính sự sống trong nó. Điều này ví như vỏ trứng gà : nó phải phát triển với một năng lực đủ sức chống lại sự lớn mạnh của mầm sống trong nó, cho đến khi mầm sống ấy trưởng thành đúng mức để trở thành gà con. Khía cạnh « nhị nguyên » này của mọi hiện hữu, kể cả của tư tưởng của chúng ta, được biểu tượng bằng số 2.
Reisch (số 200) : Là số 2 được nhân cho 100, Reisch biểu tượng cho toàn thể vũ trụ, từ các thiên hà, tinh tú, cho đến những vật thể nhỏ nhoi nhất, trong ý nghĩa tất cả những gì chứa đựng hiện hữu, cùng với tiến trình hiện hữu của chúng. Reisch là « chỗ ở » của mọi hiện hữu. Mọi sự sống đều thị hiện trong khả năng dung chứa của nó. Riesch bao hàm toàn bộ thiên nhiên, từ giọt nước, cọng cỏ, đến mỗi tế bào, cùng với những sự sống, những hiện hữu bên trong các cấu trúc ấy. Reisch cũng biểu tượng cho sự chuyển hóa liên tục của mọi hiện hữu và mỗi thành tố của nó, cũng như của những thành tố của các thành tố này, và các thành tố của chúng, đến vô cùng tận, khiến cho không gì có thể bất biến. Nó chính là sự sống, sự hiện hữu, được nhìn như tiến trình chuyển biến, hiện hữu khắp nơi, trong mọi hiện tượng.
Aleph (số 1) : Tiếm tàng trong sự dung chứa bao la vừa được bàn đến, và trong những sự dung chứa được dung chứa trong đó, có một năng lực tạo tác tự phát, luôn mãi tái sinh, nguồn thôi thúc vô tận của sự sống, chớp tắt không ngừng, hết sinh lại diệt, không thể nắm bắt, không thuộc thời gian. Chỉ những thị hiện của năng lực này là có thể cảm nhận và suy tưởng.
Aleph chính là nguyên lý không thể nghĩ bàn này. Thật vậy, Aleph luôn là nó đồng thời không bao giờ là nó. Vì nó không ngừng tự tạo, để luôn tự trở thành dưới những dạng thức hoàn toàn khác biệt. Aleph tác tạo và là sự tạo tác. Nó không được tạo ra, nhưng hiện hữu. Đồng thời nó không hiện hữu, vì mọi hiện hữu đều phải liên tục, trong khi nó luôn khác biệt với chính nó, tức không có sự liên tục. Nó không có ký ức, vì không có quá khứ. Không có mục đích, vì không có tương lai. Giả sử người ta bắt được nó, thì nó luôn mãi bị bắt. Người ta chôn vùi nó, nó sẽ luôn mãi bị chôn vùi. Khi tháo gỡ những ngăn trở, thì nó trở thành hành động, phá hủy mọi lực cản, mặc dù không bao giờ tiêu diệt chúng. Lý do vì không có những lực cản ấy, Aleph không thể thị hiện. Mặt khác, nếu không có Aleph, thì sẽ không có gì cả. Đó là hình ảnh của Aleph.
Chúng ta đã hiểu Alpeph nằm ngoài ý thức. Hình ảnh của nó chỉ là một cái bóng, vì nó không thuộc về thời gian, cũng không thuộc về không gian. Nó hoàn nằm ngoài mọi suy tưởng. Chúng ta không có bất cứ phương cách nào để đạt đến Aleph.
Schîn (số 300) là sự chuyển động của tất cả các hiện hữu. Mọi hiện hữu đều “sống động” nhờ Schîn. Schîn có thể là một năng lực chuyển động chống lại một sự chuyển động đã có, hay làm cho nó chuyển hướng, hoặc tăng cường nó. Schîn tạo sự sinh động nhưng cũng có thể cuốn trôi hiện hữu. Chỉ sự yếu ớt cùng cực là có thể cưỡng lại và tránh thoát nó. Sức mạnh cực lớn của nó cũng được thể hiện trong năng lực dồn ép.
Yod (số 10) : là một nguyên lý vừa phản lại, vừa tạo điều kiện cho sự sống. Nó là sự kéo dài những gì bị hủy diệt bởi thời gian. Yod, phóng chiếu của Aleph, đem lại một thực thể cho tất cả những khuynh hướng chôn vùi Aleph, ở dạng sống hay chết của nguyên lý này. Yod là hữuhạn không bao giờtrở thành vô hạn. Nó là hiện hữu trong thờigian của Aleph phi thờigian và không thể đo lường.
Tâv (số 400) : là sức đề kháng đối nghịch lại với luồng sinh khí kích hoạt nó. Thiếu nguyên lý chống kháng này, thì sự sống không thể hiện hữu. Nhờnó mà sự sống tạo nên được những hình thể vô cùng đa dạng của mọi thị hiện.